truongky
Giới tính : Gia nhập : 19/05/2010 Số bài : 7 Điểm : 21 Được cám ơn : 8 Hài hước : ko
một người vì mọi người
| Tiêu đề: Đại học không phải là con đường duy nhất Wed May 19, 2010 11:31 am | |
| Học đại học để trở thành kỹ sư, bác sĩ hay cử nhân. Mới chỉ cần nghe danh đã thấy oai, rồi đó là chưa kể đến khi có tấm bằng đại học trong tay thì dù sớm hay muộn họ cũng sẽ kiếm được một công việc ổn định để tạo dựng cuộc sống. Thế nhưng con đường đó có trải đầy nhung lụa không thì chỉ những người đã và đang trải qua mới có thể hiểu được.Từ câu chuyện của tôiTôi sinh ra trong một gia đình nông dân ở đồng bằng Bắc Bộ. Tốt nghiệp PTTH vào năm 1999, mơ ước cháy bỏng của tôi là vào đại học với suy nghĩ rằng, đại học chắc chắn sẽ giúp tôi thay đổi cuộc sống.Chính vì vậy mà bằng mọi giá tôi phải cố gắng thi đỗ bằng được một trường đại học nào đó. Trường nào cũng được, miễn là đại học! Tôi đăng ký thi mà không hề biết trường đó đào tạo cái gì, khi ra trường sẽ làm gì? Thậm chí tôi còn không nghĩ đến việc khi thi đỗ sẽ lấy tiền ở đâu để đi học, bởi cả bố, mẹ tôi đều làm nông nghiệp, sau tôi còn một đàn em đang tuổi ăn, tuổi lớn! | Phải vào đại học bằng được đã ăn sâu vào tiềm thức không chỉ của giới trẻ mà còn cả những bậc cha mẹ. (Ảnh chỉ có tính chất minh họa). |
Năm đó tôi đã thi đỗ một trường đại học. Bỏ lại sau lưng làng quê nghèo khó- nơi có bố, mẹ vẫn ngày đêm lam lũ để có tiền chu cấp nuôi tôi ăn học.Ngày tháng trôi qua, cuộc sống sinh viên đã giúp tôi nhận ra nhiều điều. Tôi cũng dần nhận ra thực chất cái ngành mà tôi đang học. Tôi rất buồn vì biết rằng, công việc sau này không hề phù hợp với khả năng và hoàn cảnh của tôi. Chán nản, thất vọng nhưng tôi không thể nào bỏ cuộc .Và thế là "đến hẹn lại lên" dù chẳng hề cố gắng nhưng sau bốn năm tôi vẫn ra trường với tấm bằng "cử nhân" (loại TB khá). Và từ đây, tôi thực sự bước vào đời… Trong khi bạn bè học cùng phổ thông nhiều đứa đi học nghề bây giờ đã có công việc ổn định thì đến nay tôi vẫn trong tình trạng lang thang không việc làm, về quê không được mà ở lại cũng không xong!Cầm tấm bằng đại học đi gõ cửa rất nhiều cơ quan tôi đều bị từ chối bởi tiêu chuẩn đâu tiên là phải có bằng tốt nghiệp loại khá trở lên. Ba năm qua tôi đã làm đủ mọi việc từ bảo vệ, chạy bàn đến nhân viên giao hàng để có tiền trụ lại ở thành phố chờ cơ hội. Có một điều nghịch lý là những công việc tôi đã làm không hề liên quan gì đến những kiến thức chuyên môn mà tôi đã học. Mà nói thực sau ngần ấy thời gian không dùng đến bây giờ trong đầu tôi cũng chẳng còn gì cả.Nhiều lúc tôi nghĩ : "Giá như ngày đó tôi biết lượng sức mình đi học nghề thì bây giờ chắc tôi đã khác (!?)".Đến những điều trông thấyTôi đã gặp không ít nhưng "cử nhân" sống lay lắt nơi thành phố với những lời than vãn mà mới nghe tưởng chừng như vô lý, "giá như mình không học đại học có khi lại hay". Cô bạn tôi, tốt nghiệp Đại học Luật từ năm 2002, vậy mà từ đó đến nay vẫn chỉ chung tuy với công việc "nhân viên bán giầy". Hay anh bạn học cùng trường Đại học Văn hóa với tôi, tốt nghiệp ba năm nay mà đến giờ anh vẫn chỉ là nhân viên chạy quảng cáo.Tôi tự hỏi: "Nguyên nhân nào khiến họ như vậy?". Có hàng ngàn, hàng vạn lý do nhưng có những lý do từ chính bản thân thân họ. Nhiều người tâm sự với tôi là họ đã chọn sai ngành nghề, họ đã học đại học là để cho oai, họ học là vì danh dự của gia đình và dòng họ.Nguyên nhân này có vẻ hơi chủ quan, nếu chúng ta nhìn sâu hơn một chút sẽ thấy rằng ở góc độ nào đó họ chính là những nạn nhân của nền giáo dục coi trọng bằng cấp, của sự đào tạo tràn lan chạy theo số lượng. Từ phương tiện thông tin đại chúng, và qua tìm hiểu thực tế tôi nhận thấy đa số các bạn trẻ hiện nay còn rất hạn chế trong việc nhận thức về nghề nghiệp.Tại một buổi sinh hoạt lớp nọ, cô chủ nhiệm có đưa ra một câu hỏi: "Điều gì khiến bạn thi vào ngành này?". Kết quả thật đáng buồn số bạn nhận thức rõ về nghề chỉ chiếm 10%, còn lại là vì bố mẹ chọn cho; đọc trong quyển những điều cần biết, thấy hay hay; rồi nghe nói trường nay lấy điểm thấp…Nhiều sinh viên muốn thay đổi ngành học nhưng không được bởi theo quy định, đăng ký ngành nào thì phải học ngành đó. Từ việc này dẫn đến rất nhiều hậu quả đáng buồn, như tình trạng học hành chểnh mảng, hổng kiến thức chuyên môn hay đứng núi này trông núi nọ.Nhiều cơ quan sử dụng lao động cứ kêu ca: "tuyển nhân viên mới lại phải mất công đào tạo". Về phía nhà trường thì cứ tuyển sinh, cứ đào tạo. Nhiều sinh viên tuyên bố xanh rờn "chẳng học thì nghỉ… kiểu gì mà chả ra trường". Đây là một thực trạng mà theo tôi, đã đến lúc chúng ta cần nhìn thẳng vào và phải có những thay đổi. Có như vậy giáo dục ĐH của chúng ta mới thực sự là con đường vào đời lý tưởng.Để lập nghiệp, tốt nhất các bạn trẻ nên tự ý thức cho mình một con đường phù hợp nhất (phát huy tối đa tinh thần tự giác). Chúng ta không nên phát triển tư duy theo lối mòn và nghĩ rằng ĐH là nơi mà nếu ai vào được đó nhất định sẽ thành công, để rồi tìm mọi cách vào ĐH cho bằng được. Đến lúc vào được thì tự mãn…rồi buông thả hay thất vọng về nghề. Ra trường thì không việc làm.Trong khi đó có rất nhiều con đường khác dễ đi hơn, thiết thực hơn thì chúng ta lại không đi. Đơn cử như nếu học trung cấp sau hai năm ra trường, bạn sẽ có tay nghề vững chắc, sớm ổn định cuộc sống, đỡ gánh nặng kinh phí cho gia đình, nhất là những gia đình nông thôn. Cổ nhân có câu "nhất nghệ tinh, nhất thân vinh". Ngoài ra, nếu bạn nào có tâm huyết với lĩnh vực khoa học nào đó thì vẫn có thể tự nghiên cứu. Trường đời cũng là nơi đào tạo.Lời cuốiĐã đến lúc chúng ta cần có sự nhìn nhận đúng đắn hơn, sát thực hơn trong việc hướng nghiệp cho bản thân hiện nay. Học đại học cũng chỉ là một trong những hướng đi chứ hoàn toàn không phải là con đường duy nhất. Học đại học sẽ là hướng đi đúng với những ai thực sự có khả năng, có nhận thức sâu sắc về nghề nghiệp. Khi quá trình xã hội hóa giáo dục phát triển thì việc học đại học cũng chỉ là một nơi để đào tạo nghề. Chúng ta không nên coi học đại học là cái gì đó cao siêu mà hễ cứ ai vào đó ắt sẽ có cuộc sống sung sướng.Có rất nhiều con đường khác để chúng ta lập nghiệp. Điều quan trọng là chúng ta phải biết lựa chọn cho mình một hướng đi đúng đắn, phù hợp với khả năng của mình. Các bạn hãy trọn cho minh một con đường mà ở đó bạn có thể phát huy tối đa khả năng của mình. Và ở đó chắc chắn bạn sẽ thành công!Văn DũngViệt Báo // (Theo_VTC) | |
|