(Kết nối blog) "Nhìn quyển sổ đây giấy còn nhiều
Tội gì không viết mấy lời yêu
Yêu ba yêu má yêu tất cả
Yêu chủ sổ đây thế mới liều .."Những dòng lưu bút thân thương thời áo trắng cắp sách đến trường, đến
giờ này vẫn in sâu trong tri óc của tôi. Tôi định không viết về những kỹ
niệm này vì nó là những gì rất riêng tư được cất giấu trong cuốn lưu
bút cách đây 14 năm về trước... nhưng mỗi lần mùa thi lại đến những ký
ức đó làn tràn về... làm cho tôi không thể không nhớ đến....
Những giọt nước mắt của chia ly,những tình cảm thật ngây thơ trong trắng
thời học sinh,mỗi đứa một con đường, một định hướng, một tương lai đang
ở phía trước,.....
Quãng đời học sinh có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất, vui vẻ nhất, vô
tư nhất. Khi chúng ta lớn hơn chúng ta thấy sẽ thấy những điều trẻ con
mà hồi còn đi học ta cứ nghĩ rằng chắc chắn là ta lớn rồi. Nhưng chính
vì vậy ta mới là ta và ta mới có những kỉ niệm để nhớ về thời áo trắng
thân thương.
|
Hình ảnh: ShinHL |
Những ngày học cuối
cùng là khoảng thời gian thật đặc biệt chúng ta sắp chia tay nhau, sẽ
không bao giờ được ngồi cùng nhau trong một lớp nữa đông đủ như thế nữa.
Có thể trên đường đời mỗi người sẽ trải qua nhiều lớp học nữa nhưng để
một lần ngồi lại cùng nhau trong lớp học cũ ấy, cùng nhau ngồi lặng im,
cùng nhau hát, cùng nhau nghe thầy cô giảng bài, cùng nhau đùa nghịch
điều ấy gần như là không thể. Hãy biết quý trọng những giây phút ấy vì
nó chỉ qua 1 lần trong đời và chính những giây phút ây được lưu lại
trong ký ức cả cuộc đời.
Tôi không biết tại sao và từ bao giờ tình yêu văn thơ lại tràn ngập
trong tâm hồn của mình,mặc dù tôi học rất khá các môn Toán Lý
Hóa......Tôi bắt đầu làm thơ viết nhật ký, vì vậy cuốn lưu bút của tôi
tràn ngập những câu thơ mà bây giờ tôi đọc lại tôi tự nhủ với mình sao
mà thời đó mình ngây ngô thế....
"Phượng nở ve kêu hè
lại về
Gợi lên tưởng nhớ buổi chia ly
Ta buồn lắm bạn ơi có biết
Lặng im ư, đừng nhé bạn ơi!
Trang giấy trắng ghi vài dòng lưu niệm
Để xa rồi ta mãi gần nhau
Tặng hoa ư! hoa cũng sẽ tàn
Tặng dòng lưu niệm muôn vàn nhớ thương "
Mỗi khi nhìn thấy những cành phượng đỏ tôi cũng thấy lòng
mình xao xuyến lạ. Nghĩ về những buổi học ngày xưa, nhớ tới từng chi
tiết cái lớp tôi vẫn học, nhớ cái bàn có 4 người có 2 thằng ngồi cạnh 2
cô bé chanh chua mà giờ đây 2 cô bé ấy mỗi người đã có 2 đứa con kháu
khỉnh, nhớ bạn bè, nhớ thầy cô. Nhớ những cơn gió hè lao xao hàng dương
đặc trưng của miền biển cạnh lớp học của tôi. Nhớ cả những tiếng ve trên
cành phượng trước lớp, nhớ cây phượng già nhưng nhiều hoa vô kể ở gần
phòng thí nghiệm và còn vô vàn điều để nhớ. Tự nhiên tôi muốn khóc...
"
Thế gian
đẹp nhất mặt trời
Tuổi thơ đẹp nhất là thời học sinh
Đời học sinh như chim Hoàng Yến
Sống từng ngày lưu luyến bên nhauThời gian này có lẽ những buổi thi học
kỳ cuối cùng đang đến gần và tiếp đó là những ngày đợi chờ kết quả thi,
hồi hộp đợi ngày họp phụ huynh và hơn hở đón kỳ nghỉ hè với bao nhiêu
dự định. Với các học sinh cuối cấp thời gian này là thời gian đầy lo
lắng xen lẫn buồn mỗi khi nghĩ tới ngày chia tay bạn bè, chia tay thầy
cô, lớp học, mái trường rồi tiếp đó là kỳ thi đầy khó khăn vào đại học
Ngày ấy tôi cũng như các bạn bây giờ
tập trung vào việc học, lo lắng không biết mình có đủ sức vượt qua kỳ
thi đại học không. Thời đó đối với chúng tôi đại học là con đường duy
nhất để thành công nhưng với các bạn ngày nay được tư vấn đầy đủ các bạn
hiểu rằng đại học không phải là con đường duy nhất.
"Nhất nghệ tinh nhất thân vinh" bạn có
thể học nghề,học trung cấp, học cao đẳng và sẽ học lên ĐH sau.... đến
lúc nào đó việc học giống như một xa lộ bạn có thể hòa nhập vào xa lộ
bằng bất cứ ngã rẽ nào và bạn muốn ngưng việc học bằng cách rời xa lộ
bằng bất cứ hình thức nào...
Hôm nay, trời đột ngột nắng gay gắt
hơn và rất ra dáng một mùa hè nóng bức thực thụ. Trên đường đã xuất hiện
những bông hoa phượng đầu tiên, rực rỡ và kiêu hãnh dưới nắng chói
chang. Chẳng phải hôm nay mới nhìn thấy những bông hoa phượng đầu tiên
của mùa hè này. Mẫy ngày trước, những bông hoa phượng đột ngột xuất hiện
bất ngờ và ngỡ ngàng trong mắt ai nhưng sự vội vàng và bận bịu cuốn
phăng đi những cảm xúc cũng vội vã chẳng kém. Ngày nắng, khiến mình bỗng
nhớ ra mình đã có những mùa hè đầy kỉ niệm và cũng đột ngột nhớ ra là
ngoài kia bao nhiêu sĩ tử, bao nhiêu học sinh chuẩn bị chia tay. Đã từ
lâu lắm rồi cứ mỗi độ hè về tôi lại nhớ tới câu thơ: "Mùa hè, mùa thi,
mùa chia ly". Chúc các sĩ tử bước vào mùa thi thành công rực rỡ.
Hôm nay cảm xúc lại dâng trào, tôi
ngồi đây để nhớ lại những ký ức tuổi học trò thay vì đi câu cá cùng bạn
bè. Tôi là vậy, thỉnh thoảng lại ngồi một mình suy ngẫm những gì đã qua.
Một con người nhạy cảm với cuộc sống, tôi quan sát những thay đổi của
thời tiết, sự cảm nhận tinh tế làm tôi đôi khi quá đa cảm.
Những ký tuổi thơ học trò vụt đi qua
nhanh như một cái chớp mắt để rồi mỗi lần nghĩ về là lại như lục tìm
trong tiềm thức những yêu thương thơ dại. Tuổi học của tôi gắn liền với
miền biển Vũng Tàu thơ mộng,cái nắng cái gió của miền mát lạnh của miền
biển với những bãi cát hàng dừa chạy dọc bờ biển,với những cây bàng cây
phựợng đỏ rực vào mỗi dịp hè!
Và cuối cùng tôi muốn nói tôi yêu Vũng
Tàu, tôi chỉ muốn mình được bay cùng gió biển, tôi yêu bầu trời xanh
trên biển, tôi yêu gió, tôi yêu những đám mây và tôi yêu những khoảng
không rộng lớn trên cao, tôi thả ước mơ của mình vào những cánh diều.
Tôi thích được ngắm mặt trời mọc lúc
bình minh,được ngắm mặt trời lặn lúc hoàng hôn.Tôi muốn được dạo biển
mổi ngày, được ngồi nhâm nhi ly cafe cạnh bờ biển... Nhất là khi tuổi
thơ - thời học trò luôn in sâu vào trong trí óc tôi…
Gửi từ Blog Kalentines. Ho
ten: Jun còi
Dia chi: Sơn La
Email: blue_star205@yahoo.com
Tieu de: tặng lại kỷ niệm
Noi dung: Cho mùa hè cuối Khi hoa phượng đã rơi đầy ngõ phố Hoa bằng
lăng tím ngắt những vòm cây Tôi biết mình sắp có cuộc chia tay Cuộc chia
tay trong sắc nắng của hè Ở ngoài kia ve vẫn ngân da diết Gieo lòng tôi
một phút chợt bồi hồi Cánh phượng hồng nhẹ rơi theo gió thoảng Bỗng
thấy lòng xao xuyến quá ai ơi Sắp xa rồi, xa thầy cô bè bạn Xa bảng đen
bụi phấn trắng bay bay Rồi sẽ xa góc ban công ai đứng Ngắm nhìn ai trong
trái tim học trò Phượng cứ nở và rơi đầy ngõ phố Có ai ngăn phượng vĩ
gọi hè về Mùa hè cuối cho trái tim mơ mộng Hát cùng ve để nhớ mãi khi xa
Tôi đã từng đi qua cái mùa hè cuối ấy, một mùa hè mà tôi sẽ chẳng bao
giờ quên được…